Chào mọi người !
Ai có muốn rèn luyện các kỹ năng về quản lý nhân sự trong tương lai thì mình có gửi file về xem nhé, rất có ích cho những bạn đam mê về Quản lý Nhân sự. Trong đó có phần quản lý về Nguyên tắc 5S, Quản lý về thời gian....
Tải về
Hello
BUOM
""
Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012
Thứ Tư, 4 tháng 7, 2012
5 luật bất thành văn khiến bạn có thể bị sa thải
5 luật bất thành văn khiến bạn có thể bị sa thải
Khi làm việc tại bất kỳ công ty nào, việc nắm rõ được những quy tắc ứng xử là điều vô cùng quan trọng. Nhưng vấn đề là không phải lúc nào những quy tắc ấy cũng rõ ràng mà thường ở dạng ngầm hiểu như một thứ luật “bất thành văn”.
Để trụ vững ở bất kỳ công ty nào, ngoài việc chứng tỏ được năng lực bản thân thì khả năng hòa nhập với văn hóa doanh nghiệp là rất quan trọng. Nói cách khác bạn cần phải nắm được các quy tắc ứng xử phù hợp. Đó không chỉ là những quy tắc được nêu trong nội quy nơi làm việc mà còn cả những thứ được coi như “luật bất thành văn”. Sau đây là 5 điều bạn cần khắc cốt ghi tâm nếu không muốn con đường sự nghiệp dang dở.
Nguy cơ bị sa thải luôn rình rập những ai thiếu thận trọng
1. Nói xấu sếp
Đừng bao giờ dại dột nói xấu sếp hoặc các đồng nghiệp vì bất kỳ lí do gì. Bạn nghĩ rằng sẽ chẳng ai biết chuyện đâu? Bạn đã nhầm to. Những chuyện kiểu này luôn rất dễ lan truyền rộng rãi. Đó chính là những gì từng xảy ra với phó TGĐ Joe Lacher của hãng bảo hiểm cá nhân lớn thứ 2 nước Mỹ Allstate. Ông này đã nói đùa một vài thứ không hay về ông chủ của mình là CEO Tom Wilson tại một sự kiện của công ty hồi năm ngoái. 2 tuần sau, Lacher nhận quyết định sa thải với “hiệu lực ngay lập tức”.
2. Gửi những thứ không mong muốn qua mạng
Bạn nên nhớ rằng cho dù là email, hay đoạn chat qua Yahoo, tất cả những gì được truyền qua máy chủ của công ty đều sẽ được lưu lại. Cho dù bạn có xóa chúng thì cũng chẳng ích gì bởi luôn có một bản sao ở đâu đó. Bởi vậy đừng bao giờ viết ra những gì mình không muốn người khác biết nếu không việc bạn phải dọn đồ ra đi chỉ là vấn đề thời gian.
3. Coi thường sản phẩm của công ty hoặc khách hàng
Nhất là khi bạn đang giữ một chức vụ quản lý nào đó, hãy nhớ rằng bất kỳ khi nào xuất hiện trước đám đông, dù đó là một buổi hội thảo hay đơn giản là ở sân bay hoặc kể cả lúc ở một mình, bạn chính là người đại diện cho hình ảnh của công ty.
Bất kỳ ai xung quanh đều có thể ghi lại những hành động của bạn với chiếc điện thoại của họ. Tương tự vậy, khi trả lời báo giới hoặc bất kỳ ai, những người có thể nhắc lại lời của bạn, hãy cẩn trọng với những phát ngôn của mình.
4. Cho rằng các cuộc trò chuyện riêng sẽ luôn bí mật
Trên thực tế sự riêng tư luôn mong manh hơn nhiều những gì mọi người thường nghĩ. Nếu bạn đang trò chuyện với gia đình thì điều đó có thể không vấn đề gì. Nhưng dù sao cũng chỉ là “có thể” bởi không ai có thể biết biết liệu vợ/chồng hay lũ nhóc nhà mình sẽ đăng thứ gì lên web sau cuộc trò chuyện đó.
Còn với những nơi khác thì khỏi phải bàn. Sự bí mật giờ đây mong manh đến độ bạn có thể giả định như bất kỳ những gì bạn nói đều có thể xuất hiện trên trang nhất các tờ báo ngay ngày hôm sau. Đây là thực tế buồn nhưng sẽ buồn hơn nếu bạn không biết chấp nhận nó.
5. Quá cởi mở trên các mạng xã hội
Hồi năm ngoái, trang Bloomberg từng đưa tin ông Scott McClellan, một Phó TGĐ với 26 năm kinh nghiệm tại hãng máy tính HP, đã vô tình để lộ cho các đối thủ một số chi tiết về chiến lược điện toán đám mây của công ty trên trang cá nhân LinkedIn. Không lâu sau ông phải ra đi. Một sự trùng hợp chăng? Có thể, nhưng theo khảo sát của công ty Forrester Research, 82% các công ty theo dõi các mạng xã hội chủ yếu để tìm kiếm các thông tin mật của đối thủ.
Theo Dân Trí.
Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012
THƯ GỬI MÁ VỢ
Thưa má, trước hết con xin ngỏ lời cám ơn má vì đã sinh ra và dày công nuôi nấng đằng đẵng hai mươi mấy năm trời con gái của má, để rồi sau đó ưng thuận gả cho chàng rể hiền lành là con đây.
Nhớ ngày bước chân lên xe hoa, vợ con khóc rấm rứt khiến phấn son nhòe nhoẹt. Y chang với câu thành ngữ “Khóc như thiếu nữ ngày vu quy”, khiến nhiều người đưa dâu cũng mủi lòng “rưng rưng ngấn lệ” ăn theo.
Thời gian đầu, sau khi mới về nhà chồng, vợ con ra vẻ “mèo nhỏ” nhu mì, ngây thơ tựa như “con nai vàng ngơ ngác”. Nhưng má ơi ! niềm vui và hạnh phúc ấy chưa tày gang, thì “bão” đã ập tới, để rồi cái vụ rơi lệ sau đám cưới đã chuyển hệ sang cho con.
Má đâu có biết rằng, “con mèo nhỏ” giờ đây đã đột biến gien hóa thành “gấu mẹ vĩ đại”. “Con nai vàng ngơ ngác” ngày nào đã không còn nữa, mà hiện hình thành “sư tử Hà Đông” cực kỳ đáng sợ.
Lúc nhỏ, má đẻ của con dạy : “Phải luôn thành thật với mọi người”, con đã tuân giữ điều ấy cho đến khi lớn khôn. Nhưng má vợ ôi, sau khi cưới vợ rồi, con không thể thực hành lời dạy ấy được, vì vợ con không bao giờ biết chấp nhận “sự thật mất lòng”.
Lần gần đây nhất, vợ con hỏi ý kiến về bộ đồ mới mua về. Con dại mồm dại miệng nhận xét : “Trông không hợp với dáng em, màu sắc cũng quá lòe loẹt”. Ngay lập tức nhận được “ánh mắt mang hình viên đạn” cùng lời đáp trả :
“Đúng là người không có óc thẩm mỹ !”.
Những khi muốn mua bất cứ món đồ gì, con cũng chỉ dám nói một nửa giá mà thôi, nếu không muốn bị chê “khôn nhà dại chợ”.
Do vậy, để “thần khẩu không hại xác phàm”, con phải thường xuyên nói dối. Tiếng là chủ hộ, nhưng thực tế trớ trêu là toàn quyền quyết định lại nằm trong tay vợ con má ạ ! Tiền lương mang về không được thiếu 1 xu. Đi đâu ngoài giờ làm phải báo cáo nơi đến và giờ về. Đi nhậu thì “cấm không được say”, điện thoại lúc nào cũng phải mở, để... nhận chỉ đạo từ xa.
Nhà thơ họ Đỗ đã khẳng định : “Quê hương mỗi người chỉ một, như là chỉ một mẹ thôi...”, hình như ông ấy hơi bị lầm rồi, vì hiện tại con có tới 3 bà má lận ! 1 là má đẻ, 2 là má vợ và 3 là... “vợ má”. Với má và má đẻ của con thì con có sai sót cũng không bị chấp trách. Nhưng với bà “vợ má” chỉ cần trái ý, lỡ lời là xem như “xong phim”, không bị bầm giập mới là chuyện lạ.
Túm lại, con viết thư này nhằm mục đích kêu gọi sự giúp đỡ, ý kiến tư vấn từ nơi má. Má có cách nào để hạn chế bớt sự “tăng trưởng” quá nhanh của vợ con không ? Có giải pháp gì để “hoàn nguyên” cô vợ nhu mì như thuở mới về nhà chồng không ?
Rất mong má kịp thời đưa ra giải pháp, nếu không, rể của má khó sống sót qua hết con trăng này...
Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012
NỖI NHỚ
************************
Không ai cấm được anh nhớ em.
Tháng năm trôi mà lòng không tắt lửa
Dù tên em anh không còn nhắc nữa
Nhưng bóng hình thì…vĩnh viễn không phai.
Không ai có quyền bảo anh quên.
Anh đã yêu em bằng trái tim hoang dại,
Trái tim trong veo hồng hoang nguyên thủy
Một mối tình tha thiết nhất trần gian.
Không ai ra lệnh cho tình anh.
Anh tự biết và chẳng nghe ai cả.
“Ru em cuộc tình” có lần anh đã nói
Ru suốt đời trong thầm lặng xót xa.
************************
Không ai cấm được anh nhớ em.
Tháng năm trôi mà lòng không tắt lửa
Dù tên em anh không còn nhắc nữa
Nhưng bóng hình thì…vĩnh viễn không phai.
Không ai có quyền bảo anh quên.
Anh đã yêu em bằng trái tim hoang dại,
Trái tim trong veo hồng hoang nguyên thủy
Một mối tình tha thiết nhất trần gian.
Không ai ra lệnh cho tình anh.
Anh tự biết và chẳng nghe ai cả.
“Ru em cuộc tình” có lần anh đã nói
Ru suốt đời trong thầm lặng xót xa.
Dù em không thuộc về đời ta.
Nhưng…yêu em đó là lòng anh muốn.
Trái đất có nổ tung…nhưng em là bất diệt.
Một tình yêu không chi phối, phai nhòa.
Anh tự mình và biết được mình yêu.
Chúa có cản cũng không hề cản được.
Bởi tất cả là trái tim anh muốn.
Anh chỉ yêu một người…và người đó là em.
Tưởng quên rồi…đâu ngờ thương nhớ thêm.
Tóc sắp bạc mới hay mình chung thủy;
Em – chiếc lá trên cành xuân như ý.
Anh – cành khô trơ trọi cuối đông buồn.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)